Pages

Hạnh phúc của người Việt

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016


Báo chí, lại hồ hởi quá mức trước kết quả về chỉ số hạnh phúc của người Việt.

Tôi lại nhìn đó là một nỗi lo. Nỗi lo về bản tính tiếp nhận hiện tượng, sự thể và cuộc sống một cách dễ dãi theo cảm tính, hiếm khi biết lật ngược vấn đề. Dễ chấp nhận, dễ bằng lòng với thực tại, mà ít đòi hỏi quyết liệt cho những thay chuyển lớn.

Tôi thích câu của Vương Trí Nhàn: Đọc những nhà văn lớn ở nước ngoài, thấy rõ người ta định lớn, muốn cạnh tranh cả với Chúa. Các nhà văn Việt Nam khác. Từ Nguyễn Công Hoan, Nguyễn Tuân tới Xuân Diệu, Tô Hoài…, luôn luôn chỉ có cái ao ước là tìm ra một chỗ đứng trong đời sống, len lỏi để có thể bám trụ được, từ đó nhìn ra với nụ cười hể hả: Ta không chết!

Xã hội Việt, nhìn từ đó mà ra. Một đất nước, một dân tộc mà chỉ số lòng tin trong dân chúng luôn ở mức hài lòng, dễ dàng chấp thuận thực tại thì đó là một dân tộc không có khát khao lớn.

Nhìn ở nghĩa đó, cái chỉ số hạnh phúc kia là đáng lo, chứ không phải để hồ hởi reo hò.

Thậm chí, nó là điều mai mỉa!

Trương Duy Nhất

(Blog Một Góc Nhìn Khác)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 

Blogger news

Blogroll

Most Reading

Tags