25 năm- một phần tư thế kỉ
Cha đi rồi , con nai vàng cũng biến hút rừng xanh
Nó sợ hãi con người vì con người không còn cho nó
Dù chỉ một chút thôi được ngơ ngác yên lành.
Tội nghiệp con nai vàng của cha quá!
Rừng xanh , rừng xanh ơi, hun hút đại ngàn!
Làm sao con tìm được nó đem vềcho cha trong giấc mộng?
Không dấu chân.
Không một dấu chân.
Và rồi một hôm rừng cháy. Rừng cháy.
Con người ác quá cha ơi, truy đuổi sự ngơ ngác đến tận cùng.
Trước khi vào cõi vĩnh hằng cha bảo:
Thà bị lừa còn hơn không tin vào con người! Nghe con!
Con gắng tin. Gắng tin lắm. Môi bậm đến nát .
Nhưng rừng cháy, cháy rực đại ngàn, cháy cả vầng trăng... thổn thức.
Đâu còn chút lá khô cho tiếng xào xạc dưới chân nai?
***
Ngày giỗ lần thứ 25 của Cha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét